Không phải tất cả những người sống bằng bóng đá đều chọn con đường dễ dàng khi rời sân cỏ. Gary Neville trở thành bình luận viên thành công, còn Mikel Arteta xây dựng sự nghiệp huấn luyện đáng kể. Nhưng Alfie Whiteman, cựu thủ môn Tottenham Hotspur, lại dành dụm cho mình một con đường hoàn toàn khác biệt – một bước ngoặt táo bạo mà không nhiều cầu thủ chuyên nghiệp dám thử. Ở tuổi 26, anh đã chính thức từ bỏ bóng đá để theo đuổi giấc mơ trong ngành công nghiệp điện ảnh, một quyết định có thể thay đổi định nghĩa về sự thành công của một cầu thủ chuyên nghiệp.
Whiteman từng là một phần của đội hình chiến thắng Europa League dưới sự dẫn dắt của Ange Postecoglou mùa giải vừa qua. Tuy nhiên, với tư cách là thủ môn dự bị bên cạnh Guglielmo Vicario và Antonin Kinsky, anh không có cơ hội ra sân dù một phút. Đó chỉ là một trong những dấu hiệu cho thấy sự bất mãn ngầm của người thủ môn người Anh với cuộc sống bóng đá chuyên nghiệp.
Tottenham Hotspur giành chiến thắng Europa League, đánh dấu kỳ tích nhưng Alfie Whiteman chỉ là phần dự bị
Hành Trình Dài Từ Spurs: Khi Thủ Môn Không Tìm Thấy Hạnh Phúc
Để hiểu rõ hơn về quyết định của Whiteman, chúng ta cần quay lại thời điểm sự suy thoái của anh bắt đầu. Lần xuất hiện ở cấp độ cao nhất cuối cùng của cựu thủ môn Tottenham là khi anh được cho mượn đến Degerfors IF, một đội bóng Thụy Điển, vào mùa giải 2021/22. Trong 21 trận đấu ở Allsvenskan, Whiteman chỉ giữ sạch lưới 2 lần và để thủng lưới 40 bàn – một giai đoạn cực kỳ khó khăn khiến anh mất tự tin.
Tuy nhiên, vấn đề của Whiteman không chỉ nằm ở sân cỏ hay những con số thống kê. Cuộc sống cầu thủ chuyên nghiệp, mà anh kinh nghiệm từ khi còn rất nhỏ, đã không như anh tưởng tượng. Trong một cuộc phỏng vấn với The Athletic gần đây, Whiteman đã chia sẻ sự bất mãn sâu thẳm của mình: “Tôi ký hợp đồng với Spurs khi mới 10 tuổi. Sau đó, tôi rời trường ở tuổi 16 và đi thẳng vào cuộc sống bóng đá toàn thời gian.”
Cảm xúc đó trở nên rõ ràng hơn khi anh bước vào tuổi thiếu niên. “Khi tôi khoảng 17, 18 tuổi, sống trong ký túc xá, tôi chỉ có cảm giác ‘Đây có phải là tất cả không?’ – đi xe buýt mini đến tập luyện, học BTEC Khoa học Thể thao (anh cũng học A Level Kinh tế) và về nhà chơi game điện tử. Tôi nhận ra là ‘Ôi, tôi không hạnh phúc ở đây’ từ một tuổi khá trẻ,” anh kể lại.
Whiteman tiếp tục mô tả văn hóa bóng đá Anh mà anh cảm thấy bị nhốt trong đó. “Hình ảnh về một cầu thủ bóng đá nói chung khá đúng. Đó là văn hóa golf, túi đựng dụng cụ vệ sinh cá nhân. Tôi chính là cầu thủ trẻ kiểu đó. Tôi muốn cái túi Gucci và tôi lái Mercedes. Các bạn chỉ là bản sao của nhau. Bạn là sản phẩm của môi trường của bạn. Đó là cách bóng đá hoạt động ở đất nước này; nó hoàn toàn bị cô lập với bất cứ điều gì khác. Bạn đi tập luyện rồi về nhà, thế thôi.”
Alfie Whiteman – từ thủ môn chuyên nghiệp đến đạo diễn điện ảnh đầy tiềm năng
Từ Sân Cỏ Đến Máy Quay: Cuộc Chuyển Hướng Bất Ngờ
Khi bị Tottenham thả tự do vào mùa hè năm nay, Whiteman không tìm kiếm một đội bóng mới. Thay vào đó, anh đã dành nhiều năm để chuẩn bị cho một bước chuyển sang ngành công nghiệp điện ảnh. Ngay cả khi ngồi dự bị trên ghế chỉ đạo của Spurs, Whiteman đã làm việc như một trợ lý sản xuất cho các đạo diễn, nhiếp ảnh gia và nhà sản xuất – những công việc chí mình thực sự đam mê.
Bây giờ, ở tuổi 26, Whiteman đã chính thức kết thúc sự nghiệp bóng đá của mình và tham gia Somesuch, một công ty sản xuất phim đạt nhiều giải thưởng. Con đường này là một con đường mà anh tin rằng sẽ mang lại cho anh thứ mà bóng đá chưa bao giờ cho anh: hạnh phúc thực sự và sự hoàn thành bản thân.
Trong suốt thời gian ở Tottenham, Whiteman đã kiếm được 1,5 triệu bảng Anh từ lương cầu thủ. Những con số này cho thấy anh từng là một cầu thủ chuyên nghiệp với sự ổn định tài chính. Tuy nhiên, tiền bạc không phải là mọi thứ, và Whiteman đã chứng minh rằng sự bất mãn về lối sống có thể mạnh mẽ hơn bất kỳ khế ước nào.
Quyết Định Táo Bạo: Khi Kiểm Soát Cuộc Sống Trở Nên Ưu Tiên
Có lẽ điều quan trọng nhất là việc Whiteman không chờ đợi cho đến khi anh 30, 35 tuổi để thực hiện bước chuyển này – một tuổi mà hầu hết cầu thủ kết thúc sự nghiệp. Thay vào đó, anh đã chủ động lấy lại quyền kiểm soát cuộc sống của mình. Khi được hỏi tại sao anh không chọn chuyển đến một câu lạc bộ khác, Whiteman giải thích: “Nó đến điểm mà tôi thà kết thúc điều này theo cách của tôi còn hơn là đi đến một câu lạc bộ mà tôi không muốn đến. Khi tôi trẻ, tôi luôn nói rằng tôi không muốn chơi ở các hạng dưới; nó luôn về mức cao nhất.”
“Nếu không, tôi thà làm điều gì khác. Vì vậy, tôi vừa bước vào cái chưa biết, và tôi như ‘Ôi, tuyệt vời. Tôi thực sự đang làm điều đó.’ Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Tôi hoàn toàn kiểm soát cuộc sống của mình, và nó thực sự thú vị và thực sự khủng khiếp,” anh cho biết.
Một Giấc Mơ Độc Đáo: Từ Europa League Đến Oscar
Có rất ít thủ môn bóng đá có thể tự hào rằng mình đã giành cúp châu Âu. Nhưng sẽ còn ít hơn nữa những người có thể kết hợp thành tích đó với một giải Oscar. Đó chính là giấc mơ của Whiteman – một sự kết hợp hiếm gặp giữa thành công thể thao ở cấp độ cao nhất và một thành tựu nghệ thuật lớn trong ngành điện ảnh.
Quyết định của Whiteman không chỉ đơn thuần là từ bỏ bóng đá, mà là một tuyên bố mạnh mẽ về việc ưu tiên hạnh phúc cá nhân và sự toàn vẹn của bản thân hơn là những kỳ vọng xã hội. Trong một thế giới bóng đá thường xem trích xuất tối đa từ tài năng của các cầu thủ là ưu tiên hàng đầu, anh đã chứng minh rằng cũng có những cầu thủ sẵn sàng đi theo con đường của riêng mình, bất kể nó khác biệt như thế nào.
Với tư cách là một chuyên gia trong ngành điện ảnh năm nay, Alfie Whiteman sẽ không bao giờ chạm được chiếc Europa League Cup một lần nữa. Nhưng thay vào đó, anh có cơ hội tạo ra các tác phẩm nghệ thuật có thể chạm đến trái tim hàng triệu người – một điều mà chính anh cảm thấy có ý nghĩa hơn bất kỳ danh hiệu bóng đá nào. Đó là câu chuyện thực sự của Alfie Whiteman: một cuộc tìm kiếm hạnh phúc, độc lập và tự khôi phục.